Jacaranda

Mộng Sầu



 


Anh ơi ! Anh đã về đâu ?
Đêm buông lưng lững mộng sầu riêng em …




Đời hoang phế, lặng im từ thuở
Người xa người tim vỡ …con tim
Ai đi chốn ấy êm đềm
Nơi đây một đóa hoa đêm nở thầm …




Em đốt nén hương trầm cho nhớ
Khơi tro tàn, trăn trở …hư vô
Lặng người nghe tiếng lá khô
Ngỡ ai … một thoáng mơ hồ … thế thôi




Xuân nở giữa lưng đồi ngan ngát
Hương dịu dàng man mác …trăng loang …
Tóc xanh … sương trắng mơ màng
Mộng sầu thấp thoáng đã ngang lưng trời




Em tự hỏi, đầy vơi duyên kiếp
Có gì vui ? Đi tiếp về đâu ?
Xác “Tim” em thẩm vết sầu
Từng đêm gối mộng, bên câu thơ tình




 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 11 tháng 5 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "Mộng Sầu"